Ông Lê Hải Bình, ủy viên dự khuyết Trung ương Đảng khóa XIII, hiện giữ chức Tổng biên tập Tạp chí Cộng Sản, và trước đó là người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam, là phó trưởng Ban Tuyên giáo trung ương. Thế nhưng không phải ai cũng biết Lê Hải Bình còn là một Võ sư Hồng đai của môn phái Vovinam và hiện tại ông cũng đang giữ cương vị là Phó Chủ tịch Liên đoàn Vovinam Việt Nam.
Võ sư Hồng đai Vovinam Lê Hải Bình. – Ảnh Đoàn Tùng
Ông Lê Hải Bình không chỉ từng nổi tiếng trong vài trò Người phát ngôn Bộ ngoại giao Việt Nam, Vụ trưởng Vụ thông tin báo chí – Bộ Ngoại giao, Phó giám đốc Học viện ngoại giao, phó ban Tuyên giáo trung ương, mà trong giới võ thuật, Lê Hải Bình là một võ sư có tiếng.
Bắt đầu học võ từ năm 12 tuổi và gắn bó với Vovinam (Việt võ đạo), Lê Hải Bình nhiều lần khẳng định môn võ đạo cổ truyền của Việt Nam – Vovinam là kết hợp của nhiều triết lý, đạo lý của dân tộc để giáo dục thanh thiếu niên… Cho đến khi trở thành võ sư, làm thầy dạy võ, ông thấy rằng, môn võ dân tộc này đã giúp quảng bá hình ảnh của Việt Nam với bạn bè thế giới.
Năm 2007, khi Liên đoàn Vovinam Hà Nội được thành lập, võ sư Lê Hải Bình được bầu làm Tổng thư ký, cũng là Tổng thư ký đầu tiên của Liên đoàn. Hơn 19 năm, ngoài công việc là nhà ngoại giao, ông còn thường xuyên mở các lớp truyền dạy Vovinam cho các học sinh. Số học trò của võ sư Lê Hải Bình đã lên đến hàng ngàn người. Đặc biệt, thầy Lê Hải Bình không bao giờ thu phí học trò, ông quan niệm: “Học võ để dạy lại cho người khác chứ không bán võ…”
Ông Lê Hải Bình là võ sư hồng đai (hệ thống đẳng cấp trong Vovinam hiện có các thứ bậc từ thấp lên cao gồm Tự vệ nhập môn, Lam đai, Hoàng đai, Chuẩn hồng đai, Hồng đai và Bạch đai).
Ông Lê Hải Bình cùng các lãnh đạo Liên đoàn Vovinam Việt Nam và Liên đoàn Hà Nội. – Ảnh HNT
Có thể nói, Võ sư Lê Hải Bình còn gắn bó với nghiệp võ trước và lâu hơn cả sự nghiệp ngoại giao, chính trị. Cũng như rất nhiều cậu bé quê Khánh Hòa – một mảnh đất thấm đẫm tinh thần võ thuật cổ truyền, ông Lê Hải Bình học võ từ năm 12 tuổi, bắt đầu với vài môn phái khác rồi sau đó mới gắn bó với Vovinam.
Khi ra Hà Nội học tại Học viện Ngoại giao rồi vào công tác ở Bộ Ngoại giao, dù bận đến đâu, ông vẫn duy trì thói quen tập luyện Vovinam liên tục với tinh thần luôn cố gắng học hỏi. Có khóa đào tạo tập huấn Vovinam nào, nhất là do ngành thể thao mở, ông đều thu xếp cố gắng tham dự.
Năm 34 tuổi, Lê Hải Bình đã vượt qua các cuộc sát hạch nghiêm ngặt để nhận đẳng cấp của một võ sư chuẩn hồng đai. Cũng kể từ đó, thay vì tập luyện theo nhóm, ông còn chủ động quảng bá phát triển cho Vovinam bằng việc tổ chức các lớp học miễn phí.
Cựu sinh viên nổi tiếng này đã vận động thành lập CLB Vovinam của Học viện Ngoại giao vào năm 2007 và trực tiếp huấn luyện, giảng dạy. Đến nay, CLB này đã có hàng trăm lượt người tham gia, trong đó có hơn 100 hội viên thường xuyên và có nhiều các hoạt động kết nối đặc sắc.
Giờ đây, sau gần 20 năm, số học trò của sư phụ Hải Bình đã vượt qua con số 1.000, với đối tượng chủ yếu là sinh viên. Thực ra, việc dạy võ miễn phí chỉ là chuyện nhỏ, bởi quan trọng hơn là các học trò đều mê các buổi học của sư phụ Hải Bình ở tính bài bản, sự tận tâm trong truyền thụ cũng như kiến thức sâu rộng thu nhận được.
Được trao trọng trách ở Bộ ngoại giao vào năm 37 tuổi, Quyền Vụ trưởng Vụ Thông tin Báo chí Lê Hải Bình là Người phát ngôn trẻ nhất của Bộ Ngoại giao qua các thời kỳ. So sánh có thể khá khập khiễng, song, sự hanh thông và năng lực quản lý của ông đã sớm được phát lộ, thể hiện từ chính nghiệp võ tay trái. Nhà ngoại giao trẻ này đã đảm nhiệm vị trí Tổng thư ký Liên đoàn Vovinam Hà Nội ngay khi tổ chức này được thành lập vào 2007, ở tuổi 30, mà với thể thao cũng là trẻ chưa từng có.
Võ sư Lê Hải Bình trong một chương trình hoạt động của Liên đoàn Vovinam Việt Nam
Tiếng là “quan văn kiêm nghiệp võ” như ví von vui của các đồng nghiệp, song, ngoài cái danh Tổng Thư ký kiêm nhiệm tham gia gây dựng Liên đoàn Vovinam Hà Nội từ con số 0 đúng nghĩa: không trụ sở, không kinh phí, và quan trọng hơn phong trào rèn tập môn này hãy còn nhỏ lẻ, tự phát. Với xuất phát điểm điểm gian khó như thế, võ sư Lê Hải Bình đã khẳng định được năng lực xuất sắc của mình. Ông đã cùng các cộng sự đã tập trung cao độ cho điểm nhấn đặc biệt để rồi thúc đẩy phong trào mang lại hiệu quả: thông qua mô hình các CLB.
Liên đoàn Vovinam Hà Nội đã đứng ra vận động rồi tạo điều kiện tối đa cho sự ra đời của các CLB gắn với các địa bàn, đối tượng cụ thể. Ngoài việc hỗ trợ thủ tục, sách vở, ông còn sẵn sàng tham gia vào mọi hoạt động của các CLB, từ đứng lớp cho đến làm trọng tài. Để kích cầu, Liên đoàn cũng đứng ra mở các lớp đào tạo tập huấn, các hoạt động kết nối chung, rồi tổ chức các giải đấu giữa các CLB.
Nhờ thế ngay trong nhiệm kỳ đầu của Liên đoàn Vovinam Hà Nội, số CLB từ chỗ chỉ đếm trên đầu ngón tay đã tăng vọt lên trên 30 với hàng ngàn hội viên sinh hoạt thường xuyên, còn số lượt người theo tập gấp đến cả chục lần. Vovinam Hà Nội hiện đã có phong trào khá tốt trên mặt bằng chung của cả nước, được đánh giá cao về sự bài bản, tính ổn định. Đến năm 2012, Đại hội Liên đoàn Vovinam Hà Nội khóa II đã tín nhiệm tuyệt đối bầu lại võ sư Lê Hải Bình làm Tổng Thư ký. Hiện nay Võ sư Lê Hải Bình đã được bầu vào vị trí Phó Chủ tịch Liên đoàn Vovinam Việt Nam – trực tiếp phụ trách đối ngoại, một mảng việc như đánh giá là không ai có thể phù hợp hơn. Đơn giản bởi ngoài lợi thế của một nhà ngoại giao, ông còn là một võ sư với thâm niên hơn 30 năm gắn trọn với Vovinam.
Võ sư Lê Hải Bình trên sàn tập võ Vovinam Ảnh: QUANG LIÊM
Đánh giá về Vovinam – Việt Võ Đạo, khi hội đủ mọi yếu tố để vươn lên tầm thế giới, mục tiêu hiện nay mà Phó Chủ tịch Lê Hải Bình phụ trách đối ngoại ưu tiên tập trung là mở rộng phong trào tập luyện, thi đấu, gắn với thúc đẩy hoạt động của các Liên đoàn khu vực và các nước trên thế giới. Hiện tại, Vovinam đã xuất hiện ở hơn 70 quốc gia, vùng lãnh thổ, và chỉ tính riêng cấp độ châu lục đã có 3 châu lục là Âu, Á, Phi thành lập Liên đoàn.
Với vị trí công tác hiện tại, ông Lê Hải Bình đang phải gánh vác một khối lượng công việc nặng nề hơn trước rất nhiều. Thế nhưng, điều đó cũng không ảnh hưởng gì đến vai trò cũng là niềm đam mê của ông đối với Vovinam.
Trừ khi đi công tác xa, hiện tại, ông Bình vẫn thu xếp để hàng tuần đi dạy Vovinam cho học viên. Các hoạt động của Liên đoàn Vovinam Việt Nam nói chung và Liên đoàn Vovinam Hà Nội nói riêng cũng vẫn được ông quán xuyến, điều hành liên tục và chặt chẽ, dù rằng phải theo nhiều phương thức khác nhau, chứ không xuất hiện được đều như trước.
Ngay cả với CLB Vovinam Học viện Ngoại Giao mà ông sáng lập và làm chủ nhiệm từ nhiều năm trước cũng không có gì khác. Các học viên vẫn được sư phụ Bình đứng lớp tuần 1, 2 buổi, và ông vẫn chủ trì, tham gia vào các chương trình đồng hành do mình khởi xướng như mỗi năm tổ chức các chuyến hành hương về các địa chỉ lịch sử hay từ thiện. Gần 20 năm dưới sự dẫn dắt của võ sư Lê Hải Bình, câu lạc bộ Vovinam Học viện Ngoại giao thu hút hàng trăm võ sinh đến luyện tập.
Các học viên đến giờ vẫn còn luôn nhắc lại về các chuyến đi ra đảo Lý Sơn, tới nghĩa trang Trường Sơn, Thành cổ Quảng Trị… mà nhà ngoại giao Lê Hải Bình khi ấy trở lại là một ông thầy võ thứ thiệt, ngồi tàu hỏa ghế cứng và rỉ rả nói chuyện suốt hành trình với các võ sinh về võ, về truyền thống và sứ mệnh của thanh niên với đất nước.
Võ sư Lê Hải Bình truyền thụ các chiêu thức cho môn đệ
Mùa hè năm 2014, khi sự kiện Trung Quốc đưa giàn khoan HD981 xâm phạm chủ quyền Việt Nam. Là người phát ngôn Bộ Ngoại giao trẻ nhất trong lịch sử và cũng chỉ vừa được bổ nhiệm vài tháng trước đó, ông Lê Hải Bình đã đối mặt với vụ việc khó khăn nhất, phức tạp nhất của người làm ngoại giao. Nhớ về quãng thời gian đó, ông đã chia sẻ: “Công việc nhiều, áp lực lớn song chúng tôi vẫn động viên nhau dù có làm gì cũng không thể bằng các anh em cảnh sát biển, kiểm ngư đang đứng nơi đầu sóng ngọn gió, vừa hiểm nguy vất vả vừa phải rất kiên gan, không mắc mưu kích động. Cứ nghĩ như thế lại có thêm sức lực để giải quyết mọi công việc bất kể ngày đêm. Lòng yêu nước nồng nàn và sâu sắc đòi hỏi chúng ta vừa nguyện đem hết sức mình để bảo vệ chủ quyền đất nước vừa hết sức bình tĩnh để xử lý một cách thấu đáo, sao cho trong ấm ngoài êm, bởi lẽ giữ gìn môi trường hòa bình để đất nước phát triển cũng là nhiệm vụ không kém phần quan trọng. Tinh thần của cả dân tộc, sự chỉ đạo sát sao của lãnh đạo cấp cao, của lãnh đạo bộ đã là chỗ dựa vững chắc giúp chúng tôi quyết tâm xử lý khối công việc lớn và phức tạp, góp phần vào nỗ lực chung của cả nước”.
Ông Lê Hải Bình trong vai trò người phát ngôn Bộ ngoại giao.
Trăn trở trước những tình huống người dân kỳ vọng đại diện của nhà nước phải đưa ra phản ứng mạnh mẽ hơn nhưng những phát ngôn đều phải dựa trên nguyên tắc và dừng lại ở mức độ nhất định, võ sư Lê Hải Bình tâm sự: “Quan điểm chính thức của một quốc gia phải bảo đảm được cao nhất lợi ích dân tộc. Có thể khẳng định các phát ngôn đều đã được cân nhắc kỹ càng mọi lợi hại, trước mắt và lâu dài. Trong bối cảnh các mối quan hệ đối ngoại đan xen hết sức phức tạp hiện nay, càng cần phải cân nhắc trước sau, ngang dọc. Bởi vậy, chúng tôi mong nhất là có được sự đồng cảm, chia sẻ để chúng ta có được sự đồng thuận cao nhất, tạo ra sức mạnh tổng hợp cho công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc”.
Là người giàu cảm xúc, ham đọc sách, thích đi đây đó,… võ sư Lê Hải Bình đã ghi lại nhiều chặng đường mình đi qua bằng thơ. Có lẽ những dòng thơ ông viết khi tới Trường Sa sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về một võ sư luôn đau đáu nỗi niềm dân tộc, hiểu về ánh mắt như có lửa của người phát ngôn trong những ngày biển Đông dậy sóng năm ấy:
Anh kể em nghe chuyện sóng Trường Sa
Dịu dàng vỗ thân tàu như bàn tay Mẹ
Ru anh ngủ yên cánh nôi ngày thơ bé
Sóng bạc đầu như tóc Mẹ điểm sương
Chuyện gió Trường Sa thổi suốt đêm trường
Như tay quạt của Cha ngày xưa gian khó
Vun vút như roi – nghiêm trang lời dạy dỗ
Gió lộng bốn mùa như nghĩa Mẹ, tình Cha
……
Em biết không người lính Trường Sa
Trong giông bão vẫn không rời tay súng
Trước kẻ thù chẳng bao giờ nao núng
Nắm bàn tay em gái nhỏ – bỗng run run
Có anh lính Trường Sa nhớ quê hương
Chẳng về kịp khi biết tin bà mất
Quặn thắt tim anh, súng trên vai đứng gác
Nước mắt lăn thầm, anh lặng hát: Nội tôi….
Anh kể em nghe chuyện con tàu xa khơi
Gió giật, sóng xô, tàu vượt qua giông tố
Giường chật – anh nghiêng giữa hai đầu nỗi nhớ
Da diết nhớ đất liền – khắc khoải nhớ Trường Sa
Nhớ đảo hiên ngang trước mỗi cơn bão qua
Nhớ cơn gió, hạt mưa, nhớ biển Đông mùa hạ
Mai mốt về đất liền, vẫn chòng chành đến lạ
Dường như tim mình mãi đập nhịp Trường Sa!
(Vovinam Digital tổng hợp từ báo chí)